Khi tiếng ve trong những đám lá xanh đang rộn ràng gõ nhịp, khi ánh nắng gay gắt của mùa hè trở nên chói chang hơn và cả những cánh hoa phượng vĩ, bằng lăng rực màu hơn là lúc tiết trời đánh dấu một mùa hè bắt đầu đến, lúc này học sinh bắt đầu náo nức ngày lễ bế giảng.

        Những cơn mưa đầu mùa đã phần nào làm dịu đi cái nắng chói chang, cái nóng oi ả của tháng 5. Khi những chùm phượng vĩ nở đỏ rực bên đường báo hiệu mùa hè đã về. Với các em, mùa hè năm nay, mùa hè cuối cấp, mùa hè của luyến lưu, nhung nhớ. Chia tay các em, xa mái trường THCS Đặng Xá, xa bạn bè - thầy cô, xa lớp học với chỗ ngồi thân thương, xa ghế đá, sân trường, hàng cây đã một thời gắn bó như từng hơi thở, xa rồi… giờ đây tất cả sẽ chỉ còn là kí ức.

“Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở

Khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn"

          Tâm hồn các em là những tháng ngày miệt mài học tập, những đêm khuya thức trắng khi bài vở chưa xong. Những nét mặt, những ánh mắt hồn nhiên, những nụ cười rạng rỡ mỗi khi vượt khó. Những cái nắm tay, những cái ôm vỡ òa trong hạnh phúc khi lớp, khi mình được xướng tên trên bảng danh dự của nhà trường. Những buổi cùng nhau tập hát, tập múa để cho phong trào văn nghệ. Những chai nước được chuyền tay nhau trong những buổi lao động. Những chùm bong bóng đủ sắc màu bay cao giữa bầu trời trong xanh mang theo nhiều ước vọng. Những ánh mắt sưởi ấm tình bạn, tình thầy trò giữa bao bộn bề lo nghĩ và cũng hắp lên hi vọng cho tương lai tốt đẹp trên con đường các em đang đi và sẽ đi.

       Sẽ còn đó trong kí ức thầy cô. Cuộc sống sao tránh được những khi lầm lỗi, nhất là ở lứa tuổi các em “ăn chưa no, lo chưa tới”. Những suy nghĩ bồng bột, những hành động bộc phát và cả những lời ăn tiếng nói đôi lần đã làm cha mẹ, thầy cô, bạn bè buồn lòng. Cứ mỗi lần vấp ngã, là mỗi lần đứng dậy cho bước chân vững chãi hơn, mạnh mẽ hơn phải không các em?

          Những kỉ niệm vui - buồn tất cả là hành trang cho các em bước vào đời, là sợi dây để nối liền ngày mai với ngày hôm nay và những ngày đã qua. Nơi đây, mái trường THCS Đặng Xá đã gắn kết các em thành một mái nhà, để cùng lớn lên, để cùng trưởng thành, để sẻ chia, để thương yêu và để mang những giấc mơ của tuổi học trò. Nơi đây,  mái trường THCS Đặng Xá đã trở thành một địa chỉ đáng để nhớ cho chuỗi ngày hình thành nhân cách trong hành trình tri thức của các em.